Nàng khẽ vươn vai, mắt nhắm lại rồi hít 1 hơi thật sâu và sau đó hét to lên
- Aaaa...
- Làm j vậy?_ Chàng nhăn mặt hỏi
- Hét
- Làm j hét?
- Mẹ từng nói với tôi rằng " Mỗi khi buồn hãy đến chỗ nào đó thật cao, hét thật to thì những buồn phiền theo lời nói của tôi hòa vào những cơn gió...mang chúng đi thật xa khiến tôi không còn buồn phiền nữa ". Mỗi khi làm vậy, tôi cảm thấy rất thoải mái, sao anh không thử xem?
Nàng nói, đôi mắt đen buồn nhìn về phía chàng, đôi mắt ấy thật đẹp nhưng sao lại buồn đến thế. đã có chuyện j khiến cho đôi mắt đẹp thế lại trở nên buồn bã như vậy
- Tôi cũng thử xem. Aaa..
Chàng nói rồi hét thật to, đúng như lời nàng nói, buồn phiền cũng đã vơi đi
- Hiệu nghiệm thật đấy_ Chàng cười nói
- Thật không?_ Nàng quay người về phía chàng
Mọi người đã từng nghe đến "đôi mắt biết cười" chưa? Đôi mắt nàng hiện giờ cũng như vậy, chỉ thoáng chốc thôi nhưng chàng tin chắc rằng đôi mắt buồn bã kia vừa..."cười". Chàng như bị mê hoặc bởi đôi mắt ấy, bất giác đưa tay lên đặt vào khuôn mặt nàng rồi từ từ tiến mặt lại, chỉ cách khoảng vài cemtimet thì chàng đã chạm vào môi nàng rồi
- Anh làm j vậy, buông ra_ nàng hất mạnh tay chàng ra
- Xin lỗi, tôi không cố ý. Tôi đưa cô về_ Chàng nói rồi bước đi trước, nàng đi theo sau
" Sao mình lại làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em/2071298/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.