Bữa cơm chiều được dọn lên bàn, mâm cơm đầy ắp các món ăn phần lớn là các món mà Y Vân thích. Nào là canh cải nấu cá, nào là cá chép sốt cà chua, nào là gà rang mắm gừng, nào là cánh gà rán, bồ câu hầm thuốc bắc, măng tây nộm ức gà, canh sườn nấu vỏ dưa hấu..
Ngoài ra còn có một đĩa dưa chuột chẻ, một đĩa dưa hấu cắt ta hết vỏ bổ miếng nhỏ đỏ tươi. Toàn bộ những món ăn này đều là những thứ được lấy từ trang trại, từ thịt cá đến rau củ quả, rất tươi ngon. Nhìn một bàn ăn phong phú như vậy Minh Đức cao hứng reo lên:
"Oa, mẹ vào bếp có khác nhiều món ngon quá! Nhưng toàn món chị thích, con đã nhìn ra sự thiên vị đấy nha? Con bắt đầu ghen tỵ với chị rồi đấy!"
Minh Đức phụng phịu nói, cậu nhóc chỉ nói đùa như vậy thôi chứ thật sự không muốn tranh giành sự quan tâm của bố mẹ với chị, hơn nữa cậu nhóc thừa biết bố mẹ quan tâm và yêu thương hai chị em như nhau. Vì chuyện này mà đi gây sự với bố mẹ thì thật ấu trĩ, còn lâu. Bà Tuệ vừa cười vừa mắng yêu con trai:
"Cha nhà anh! Thế giờ anh thích món gì mẹ sẽ đi nấu cho anh?"
Cậu nhóc kéo chiếc ghế sang một bên, đầy chiếc xe lại gần bàn ăn rồi mới dừng lại ngẩng đầu lên tỏ vẻ đáng thương nói:
"Con biết cái số của con nó khổ rồi, thôi thì có gì ăn đấy sao lại bắt mẹ khổ với con nữa chứ?"
Ông Nghị từ ngoài cửa bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em-tu-rat-lau-roi/501258/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.