Nguyên vừa đi hỏi Cẩm Nhung khôi phục lại vẻ ghét bỏ Vân nói:
"Cậu mà cũng quen được người như anh Nguyên à?"
Vân có chịu trả lời:
"Vậy thì sao? Ảnh hưởng gì đến cậu?"
"Một con nhỏ nhà quê xấu xí như cậu sao xứng được với anh ấy chứ?"
Cẩm Nhung bĩu môi dè bỉu, bây giờ Vân đã rõ ràng cậu ta không có gì ý gì tốt đẹp cả, chẳng qua là cậu ta muốn quấn lấy thanh niên kia nhưng không được nên mới đến sinh sự với mình. Cậu ta vẫn có chút xấu tính như ngày xưa, cách cư xử này y chang như ngày trước với mình và Phong. Cậu ta chứng chết vẫn không chừa cái tính xấu này mà. Trước khi quấn lấy trước kia thì cuốn lấy Phong giờ đây thấy Nguyên thân thiết với mình lại quấn lấy Nguyên. Không biết cô bạn này là một người không có chính kiến hay là con ý đồ gì khác nữa. Giống như kiểu mình có cái gì thì cô bạn ấy cũng phải có bằng được. Vân ngẩng đầu lên nhìn Cẩm Nhung hỏi:
"Tại sao?"
Ánh mắt lạnh băng của Vân khiến Cẩm Nhung chột dạ, nét mặt mất tự nhiên nói:
"Cái gì mà tại sao?"
"Tôi muốn hỏi là tại sao lúc nào cũng muốn gây sự với tôi vậy? Không phải lần nào tôi cũng nhịn đâu nên tốt nhất là cậu đừng chạm đến giới hạn của tôi."
Vân chậm rãi nhấn mạnh từng từ khiến Cẩm Nhung nghe xong không khỏi rùng mình:
"Ai thèm gây sự với cậu chứ? Cậu nhìn lại mình xem có cái gì mà khiến tớ phải tìm cậu gây sự?"
Nói xong Cẩm Nhung quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em-tu-rat-lau-roi/501237/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.