Quay lại quầy đồ ăn chín, ban đầu gian bếp chỉ phục vụ các bạn học sinh, sinh viên. Dần dần các đối tượng cũng được mở rộng hơn, thậm chí có mấy cơ quan hành chính quanh đấy còn cố định đặt cơm cho cán bộ công nhân viên. Rồi có khách chỉ mua nguyên đồ ăn đã chế biến sẵn, cũng có người mua đồ ăn chỉ qua sơ chế.
Sau hai tháng đi vào hoạt động doanh thu của quầy đồ ăn chín chiếm 30% và thực phẩm đã qua sơ chế chiếm 10% tổng doanh thu của bách hóa; hơn nữa các mặt hàng tiêu dùng khác trong bách hóa cũng tiêu thụ vượt so với hai tháng trước, điều này càng thôi thúc Nguyên thúc đẩy cải tạo nâng cấp bách hóa. Cậu kiên quyết phải thực hiện các hướng đi mới của bách hóa càng sớm càng tốt.
Cũng vào dịp này bách hóa chính thức đại tu, vừa tu sửa vừa duy trì kinh doanh nên Vân cũng không có nhiều thời gian rảnh. Trong cuộc họp nội bộ, cầm trên tay tập tài liệu mà chị Thanh đưa, các nhân viên khác đều thấy tò mò, còn Vân không nhịn hiếu kì lên tiếng hỏi:
"Cái này là thế nào vậy chị?"
"Đây là phương án mở rộng kinh doanh bách hóa, các bạn về đọc rồi đưa ra ý kiến. Ai có ý kiến tốt đều có thưởng. Phương án này là bí mật cũng chính là tài sản của bách hóa nghiêm cấp việc truyền bá ra ngoài."
Chị Thanh không có nói đùa, việc Vân được thưởng là ví dụ tiêu biểu. Được tận hai tháng lương liền, thậm chí còn được nâng lên làm nhân viên chính thức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em-tu-rat-lau-roi/501229/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.