Phong cũng không hề nhắc lại đến tình huống đỏ mặt mà cậu nhìn thấy. Hiện giờ cậu lo sợ nhất là khoảng cách của cậu và Vân sẽ bị người kia kéo ra xa hơn. Về phía Vân thì vụ sân thượng bị cô nàng quẳng luôn ra khỏi đầu không thương tiếc ngay khi được Phong đưa xuống khỏi sân thượng. Vân tự buộc bản thân thêm một lần nữa xốc lại tinh thần để thay đổi tình trạng hiện tại đang rất tệ của mình.
Cuối cùng chân cô nhóc cũng được tháo bột, quay lại sinh hoạt thường ngày không chút vướng víu khiến cô nhóc cười không ngậm được miệng. Cô nhóc định xin đi học thêm nhưng lại thôi, Vân biết gia cảnh nhà mình rất khó khăn, tiết kiệm được khoản nào hay khoản đó nên gác lại việc đó cố gắng tự đọc thêm sách. Ngay cả tiền mua sách Vân cũng không dám xin, lúc cần quá thì mượn tạm Phong. Nhưng đấy cũng không phải là biện pháp tốt
Vân phát hiện ra một bách hóa có phòng sách, truyện giá tương đối mềm mà còn có thể làm thẻ thuê trong một năm nhưng không được mượn mang về, hình thức hoạt động ở đây không khác gì thư viện. Những lúc bạn bè lên lớp học thêm thì cô nhóc đến phòng sách. Không gian cửa hàng này tương đối lớn, chia làm ba khu riêng biệt.
Đi từ ngoài vào thì khu ngoài cùng là nơi bán hàng, quầy thu ngân ở ngay phía ngoài cửa. Đối diện quầy thu ngân là khu in ấn, photo tài liệu. Phía trong đặt rất nhiều kệ để hàng, các mặt hàng được bày bán rất phong phú từ văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em-tu-rat-lau-roi/268007/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.