Đêm Chung Kết sắp kết thúc. Anh nhìn những người bạn của mình từng người từng người ra về. Điều này cũng không hẳn là quá tệ. Anh quay đầu nhìn cậu, cậu cũng đang nhìn lại anh với đôi mắt ánh nước lưng tròng.
Sau khi có thể di chuyển, anh bước đến chỗ Phó Tư Siêu và ngồi xuống trước mặt cậu. Có chút mệt mỏi. Ít nhất khi ở cạnh cậu ấy, anh cảm thấy lòng thanh thản hơn.
Anh nghiêng người về phía trước và Phó Tư Siêu thì ở đằng sau anh với một tư thế cực kì thân mật. Họ dựa vào nhau, đưa mắt nhìn một nhóm các chàng trai khác. Hòa vào tiếng hò reo chói tai, anh chỉ biết quay người lại và rút vào vòng tay của người yêu mình.
Anh rơi nước mắt, có lẽ vì khi chia tay quá đau buồn, hoặc có lẽ là vì tất cả, anh vẫn phải đối mặt với thực tại, mộng rồi cũng phải tỉnh giấc thôi.
Phó Tư Siêu xoa nhẹ mặt anh, đầu ngón tay chứa đựng đầy sự nâng niu. Anh ngẩng mặt lên vào nhìn thẳng vào mắt cậu. Kì thật trong mắt anh vẫn còn nước, tầm mắt có chút mờ mịt nhưng vẫn cố gắng ngẩng đầu nhìn kĩ đường nét trên gương mặt cậu. Khi nhìn Phó Tư Siêu, anh có thể lấy lại cảm giác thoải mái ngay cả khi đang tiêu cực nhất.
Người yêu nhỏ ôm anh vào lòng và thủ thỉ từng câu nói: "Em ở đây, Hanh Hanh, đừng khóc, em sẽ luôn ở bên anh" tựa như đang dỗ dành một đứa trẻ. Anh rất muốn cười nhưng lại chỉ có thể để lộ ra một đôi mắt ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngo-tu-nhan-lieu-rang-o-dao-hai-hoa-co-gat-hai-duoc-tinh-yeu/1103045/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.