Edit: Gấu Gầy
Chạng vạng tối, hắn trở về tĩnh thất, quả nhiên nhìn thấy áo choàng mà tiểu bệnh tử đem trả lại.
Chắc là đã được thị nữ giặt sạch làm ấm, hắn tiện tay cầm lên chóp mũi ngửi ngửi, vẫn còn mùi thuốc thoang thoảng không thể xua được trên người Thẩm Diên, đọng lại ngay chóp mũi, khiến người ta không rất dễ buồn ngủ.
Hắn nhìn chằm chằm một hồi, rồi nhẹ nhàng nhét vào chăn của mình.
Chiếc giường trong tĩnh thất rất cứng, hắn vốn tưởng rằng mình sẽ lại mơ thấy cơn ác mộng của kiếp trước.
Nhưng giấc mộng này rất kỳ lạ, hắn mơ thấy Thẩm Diên.
Chính là Thẩm Diên, người đã sống chung với hắn sau khi cứu hắn khỏi lao ngục.
Một thời gian rất dài sau khi Thẩm Diên cứu hắn, y đều chìm trong là bệnh tật.
Bản thân hắn khi ấy không biết điều đó, nhưng ít nhiều còn tồn tại một chút hy vọng, nên mặc kệ tất cả, chỉ lo phát tiết, đem tính tình tồi tệ nhất này đổ lên đầu Thẩm Diên.
Không biết báo ân, chỉ biết báo thù, hắn ngày đêm muốn tàn sát cả nhà Vệ Cẩm Trình, thậm chí còn không biết sống chết muốn đi ám sát An vương.
Ban đêm khó ngủ, lại càng phát điên, chỉ cần nhất thời không kiềm chế được lửa giận, hắn liền điên cuồng muốn chạy đi báo thù, Thẩm Diên chỉ đành ngày đêm canh chừng hắn, dựa theo yêu cầu của đại phu giúp hắn rèn luyện đôi chân, học cách khập khiễng đi lại và luyện tập bắn cung.
Những khi vấp ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-liet-thanh-tinh/2566907/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.