Edit: Gấu Gầy
Thẩm Diên trở về viện, lúc tắm rửa, thị nữ nhìn thấy vết bầm tím lớn trên vai y, cảm thấy rất đau lòng.
Nhưng y lại thản nhiên nói: "Không có gì đâu, lúc điều tra không cẩn thận đụng phải."
Tri Tuyết ngửi thấy mùi thuốc mỡ, biết là thuốc tốt, mới thở phào nhẹ nhõm.
Nàng bực bội nói: "Sớm biết thế này thì ta đã đi theo rồi, đều tại cái tên Lương thống lĩnh chết tiệt kia, nói cái gì mà Kim Tước Vệ toàn là nam nhi, ta đi theo không tiện."
"Mấy tên tùy tùng bên ngoài đều ngu ngốc như nhau."
"Ta đây được nhặt về từ trong đống người chết trên chiến trường, học y chính là nhặt thi thể nam nhân trên chiến trường mà học, nam nhân chết ta còn không sợ, sợ gì nam nhân sống."
"Lần sau ta không nghe lời bọn họ nữa, để người đi một mình chỉ tổ thiệt thân mà thôi."
Nàng vừa cằn nhằn vừa bỏ thêm vài vị thuốc giải hàn vào thùng gỗ.
Thẩm Diên nghe xong khá buồn cười.
Một lát sau, y thấp giọng nói: "Cũng... Không sao mà."
"Không tính là chịu thiệt."
Tri Tuyết sửng sốt.
Theo lời Thẩm Diên nói, hình như y đang vui thì phải.
Thẩm Diên nhìn chằm chằm ngón tay đang ngâm trong nước thuốc của mình —— đến tận bây giờ, đầu ngón tay y vẫn còn vui mừng đến phát sốt.
Đó là một cảm giác hoàn toàn khác với việc được khen vì đọc sách.
Y không biết có phải là do y đã làm được việc mà Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-liet-thanh-tinh/2566896/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.