Edit: Gấu Gầy
Đám học sinh ở Chiêu Minh Đường đang ôm mấy quyển sách của Tấn Án, chổng mông lên tảng đá lớn truyền tay nhau chép lại.
Có người lẩm bẩm: "Đây là thật sao, họ Thẩm kia không phải chọn một ít đề giả cố ý lừa chúng ta đó chứ?"
Tấn Án trợn trắng mắt: "Đồ không biết xấu hổ, cái đề này vốn cũng không phải để cho các ngươi. Ăn mày còn ngại cơm thiu, ngươi không tin thì đừng có chép."
Người nọ liền cười ha hả: "Không thiu, không thiu."
Tấn Án quay đầu lại, nhìn thấy Đường Nam Tinh đang vươn cổ, cứ nhìn vào trong học đường, bồn chồn không yên.
Tấn Án cầm quạt chọc vào hắn, hỏi: "Họ Đường, ngươi đang nhìn gì vậy?"
Người bên cạnh nói: "Chắc là lo lắng Vệ nhị ca với Thẩm Diên đánh nhau."
Nói xong, có chút ngượng ngùng, sửa lại: "Khụ... với Thẩm Chiết Xuân."
Dùng đề dự đoán của người ta, còn gọi thẳng tên người ta, đúng là có chút ngượng ngùng.
Tấn Án vểnh chân ngồi trên tảng đá lớn, nói thầm: "Ta cảm thấy Thẩm Chiết Xuân rất tốt, Vệ nhị ca cũng không phải người không nói lý lẽ, ngươi bớt lo lắng vô ích đi."
Đường Nam Tinh nói: "Ngươi có biết hắn tốt thế nào không? Hắn rất tốt, mỗi ngày đều bắt lỗi Vệ nhị ca."
Tấn Án lại trợn trắng mắt, nói: "Vậy ngươi trở về đi, đi theo ra ngoài làm cái gì?"
Đường Nam Tinh không nói năng gì nữa.
—— hắn cũng đi theo xem đề dự đoán mà.
Cả đám lại cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-liet-thanh-tinh/2566892/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.