Edit: Gấu Gầy
Cho dù cách chăn, ôm không chặt lắm.
Thẩm Diên cũng có thể cảm nhận được hơi ấm từ lòng ngực của Vệ Toản.
Nhưng hơi ấm này lại khiến y không thích ứng được, có lẽ bởi vì đã quen với cơ thể lạnh giá của chính mình, khiến y không dám tiếp cận sự ấm áp này.
Ấm áp cũng chỉ nhất thời thôi.
Đến lúc cần ngủ, y sợ mình sẽ không ngủ được.
Y gọi: "Vệ Toản."
Vệ Toản "Ừm" một tiếng.
Y nói: "Ngươi quay qua bên kia ngủ đi."
Vệ Toản hỏi: "Sao vậy?"
Y đáp: "Ta không quen thế này."
Vệ Toản nói: "Rồi ngươi sẽ quen thôi."
Cái miệng của Vệ Toản thật sự rất đáng giận, trước đây luôn trịch thượng khinh người, bây giờ nói chuyện kiểu này, chi bằng không nói còn tốt hơn.
Y bỗng dưng trở mặt, đem mặt hướng về phía hắn nói: "Tiểu Hầu gia, đây là tật xấu gì vậy, ngươi nhất định phải dính chặt vào sao?"
Vệ Toản lười biếng chống đầu lên nói: "Ta tắm rồi."
Đây không phải là vấn đề tắm hay không tắm.
Y theo bản năng lại muốn vò ống tay áo của mình.
Chợt nghĩ tới cái gì đó, đáy mắt hiện lên một tia dị sắc cùng thăm dò, nhẹ giọng nói: "Đã như thế, vậy đổi một câu hỏi đi."
Vệ Toản nghe vậy ngẩn ra, sau đó nở nụ cười, nói: "Trò này ngươi học cũng nhanh lắm."
Thẩm Diên vành tai đỏ lên, cố chấp nhìn chằm chằm hắn, nhàn nhạt nói: "Nếu ngươi lạnh, nhất định phải ngủ sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-liet-thanh-tinh/2566877/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.