Ai ngờ Vệ Toản nói đi làm chính sự một hai hôm, nhưng không biết vì sao vẫn chưa về.
Từ sau khi phụng mệnh Hoàng đế, Vệ Toản thỉnh thoảng sẽ đi theo Kim Tước Vệ làm việc, đôi lúc nhiều ngày không về, nhưng luôn có lý do. Lần này thì khác, chỉ hai ngày đầu gửi thư về, nói là nhiệm vụ khó khăn, phải trì hoãn thêm một thời gian, sau đó không thấy động tĩnh.
Thẩm Diên quanh co lòng vòng đi hỏi Lương thị vệ, Lương thị vệ cũng hàm hồ nói, đây là chuyện cơ mật của Kim Tước Vệ, Thẩm Diên không thể liên tục truy hỏi, cũng không muốn tỏ ra mình quá trông ngóng Vệ Toản trở về, nên không hỏi tiếp nữa.
Cứ như vậy đợi thêm ba năm ngày, cũng đến ngày công bố kết quả thi Hương.
Đó là lúc hoa quế thơm ngào ngạt, con đường vàng óng cánh hoa bay, vó ngựa phi qua còn nhiễm hương trong gió.
Người báo danh khua chiêng inh ỏi, trên tay cầm báo thiếp, thúc ngựa chạy tới phủ Tĩnh An Hầu, mấy nhà xung quanh đều thò đầu ra hóng.
Nghe tin Thẩm Diên trúng Giải Nguyên*, khắp nơi ồn ào. Văn thần võ tướng sống trên con phố này đều là những nhân vật có tiếng, nhao nhao sai người đến phủ chúc mừng, khiến Tĩnh An Hầu năm xưa từng phải xin lỗi khắp nơi vì Vệ Toản gây hoạ, hôm nay đã được hãnh diện một phen.
Ông vỗ vai Thẩm Diên, nói liền ba chữ "Tốt".
Khuôn mặt thường ngày lạnh lùng lúc này tươi cười như hoa, không giỏi nói lời hay, thật lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-liet-thanh-tinh/2565071/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.