Năm nay phủ Hầu gia không có gì náo nhiệt, nhưng Vệ Toản lại không cảm thấy đáng tiếc chút nào, dù sao hắn cũng lợi dụng lúc mình mất tích để thoát khỏi rất nhiều lễ nghĩa xã giao.
Năm ngoái chưa tới giao thừa, sáng sớm đã phải bò dậy vào cung chúc tụng, tiếp đến tham dự yến tiệc vào buổi trưa trong cung, sau đó trở về nhà cúng gia tiên, thay y phục đón giao thừa, sang đến sáng hôm sau, ngủ chưa đủ giấc, lại phải chạy vào cung chúc tết.
Nếu đang đảm nhiệm công việc quan trọng, mùng một tết còn không được tự ý rời cương vị phụ trách, chúc tết xong phải tiếp tục đi làm, mới đầu năm đã ôm một bụng quạu quọ.
Bây giờ những chuyện này đã không còn, hắn chỉ ở trong phủ an tâm tịnh dưỡng, trên có Hầu phu nhân vào cung chúc tết, dưới có Thẩm Diên xã giao bên ngoài, tiểu Hầu gia hắn liền trở thành kẻ nhàn rỗi, mở mắt ăn nhắm mắt ngủ, hiện giờ thương thế dần dần khá hơn, hắn bắt đầu múa đao luyện thương, cuộc sống rất nhàn nhã.
Mùng một, Giải Nguyên phải thượng điện cùng bách quan chúc mừng Thánh thượng. Trời còn chưa sáng, Thẩm Diên đã gấp gáp rời giường, Bạch y thượng điện bái lạy mấy bận, lúc bước ra vừa mệt mỏi vừa buồn ngủ, về đến viện nhìn thấy Vệ Toản say ngủ, mơ mơ màng màng hỏi y trở về bao lâu rồi, tự dưng y bực mình ngang.
Rất muốn đánh Vệ Toản một trận, lại không tìm được lý do, đành phải nhịn xuống.
Cứ như vậy lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-liet-thanh-tinh/2565049/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.