Thẩm Diên đi rất chậm.
Y sợ quấy nhiễu mọi người, người qua đường hình như cũng sợ làm phiền y, cứ như vậy, vô thanh vô tức đi tới phủ đệ thành Khang Ninh, không biết tại sao sống mũi lại cay cay.
Vệ Toản nhìn sang.
Thẩm Diên lắc đầu, ý bảo mình không sao.
Bước vào phủ đệ, gặp quan chủ quản, lễ nghi đầy đủ, mọi việc đều có người phụ trách bàn luận.
Vệ Toản mang theo mật chỉ của Hoàng đế Gia Hữu, quan chủ quản xem xong cau mày, một lúc lâu mới nói: "Nói như vậy, Vệ đại nhân muốn tiếp quản quân đội trong thành?"
Bạch Chấn Đạc sửng sốt: "Chuyến đi này không phải để tiễn Minh Du công chúa sao? Sao lại tiếp quản quân đội."
Kỳ thật, người trong thành Khang Ninh kinh ngạc cũng không có gì lạ.
Kể từ khi vợ chồng Thẩm gia qua đời, thành Khang Ninh mặc dù là thành trì biên giới, những đã lâu, Tân và Kỳ không nổi lên chiến sự.
Ai nấy đều tin cuộc sống thái bình, người có thẩm quyền càng khó tránh khỏi lơ là cảnh giác.
Nhưng trên thực tế, thành Khang Ninh vẫn luôn là một thành trì không thích hợp làm biên giới, nơi đây không phải vùng đất thiên hiểm địa lợi, mấy năm nay mặc dù tăng cường phòng bị, nhưng một khi đối mặt với sự xâm phạm của người Tân, sẽ khó tránh khỏi nguy cơ nguy hiểm tứ bề.
Quan chủ quản vẫn ôm hi vọng, nói: "Mấy năm nay thiên hạ thái bình, chẳng lẽ thật sự sẽ đánh nhau sao?"
Vệ Toản nói: "Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-liet-thanh-tinh/2565029/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.