Về chuyện bái đường thành thân, tất nhiên không cần phải nói.
Thẩm Diên vốn cho rằng Vệ Toản làm càn như vậy, đám cưới có lẽ chỉ để làm cảnh, không ngờ yến tiệc lại chiêu đãi khách khứa và bằng hữu không sót một ai, chắc sợ tin tức bị lộ, nên người ăn cưới dường như cũng mới được mời đến.
Dù là như thế, vẫn quá trịnh trọng khiến y trở tay không kịp.
Vệ Toản nhìn cổ tay bị trói của y, bảo y nghỉ ngơi một chút, đợi y lấy lại sức lực, mới dắt y đi bái đường.
Hầu gia hầu phu nhân còn chưa về, ngồi trong đại sảnh là mấy vị trưởng lão, khuôn mặt hiền hoà tươi cười, dường như không hề kinh ngạc.
Thẩm Diên nhìn Vệ Toản, liền nghe Vệ Toản nhỏ giọng nói: "Hôm nay cha mẹ không có ở đây, nếu chỉ có một đám tiểu tử vô sỉ thì kỳ cục lắm."
"Ta nhờ thể diện của cô cô, mời trưởng bối Vệ gia đến chủ trì, đọc hôn thư ngự ban."
Trong lúc làm lễ, vang lên lời bái đường của quê nhà Thẩm Diên.
Một lạy trời, hai lạy đất, ba lạy gia đường và Hợp Thần.
Bốn lạy vợ chồng cùng nhau đến già.
Bốn lạy vợ chồng cùng nhau đến già.
Lúc Thẩm Diên cúi đầu, chính mình đọc thầm một lần, rõ ràng không ai có thể nghe thấy âm thanh trong lòng, nhưng khi ngẩng đầu, vành tai y nóng bừng.
Khăn đỏ xanh dắt vào cửa phòng.
Vệ Toản không nhận lấy khăn của hỉ nương, chỉ cười kéo dải lụa đỏ trên cổ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-liet-thanh-tinh/2565002/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.