Cũng may là Vệ tiểu Hầu gia thân thể cường tráng, nên đến ngày Tấn Án thành thân, hắn đã có thể bò xuống giường, chỉ là chuyện đón dâu thì không thể. Theo tục lệ cũ của Đại Kỳ, cần phải có thiếu niên lang chưa lập gia thất cùng đón dâu, Thẩm Diên lúc này đã mất đi tư cách, huống hồ Vệ Toản.
Nhưng đây cũng là chuyện tốt.
Bây giờ nếu Vệ Toản và Thẩm Diên đón dâu, chỉ sợ người trong thành sẽ dồn sự chú ý vào bọn họ thay vì tân lang.
Cùng chung vui tiệc rượu là được rồi.
Tấn Án làm tân lang thật sự rất tuấn tú, hỉ phục đỏ rực, trên đầu cài một bông hoa hồng, trên người thoang thoảng hương hoa quế, ai thấy cũng đều khen ngợi.
Hứa tiểu thư vóc dáng nho nhỏ, so với Tấn Án cao gầy, nhìn càng thêm thanh tú dễ thương, lúc nàng bước ra khỏi cửa, phía sau kiệu còn có mấy con mèo đi theo kêu meo meo.
Lúc gõ chiêng, tụi nó giật mình chạy đi, đợi lúc bày tiệc, mèo lớn cùng mấy con mèo nhỏ lại ở trên tường trông mong nhìn xuống.
Thẩm Diên thấy tụi nó vô cùng đáng yêu, liền rời bàn tiệc đưa tay sờ sờ, mèo nhỏ cũng rất thân thiện, chẳng những không chạy mà còn lười biếng cọ cọ mu bàn tay y, giống nhưng muốn y gãi lưng cho vậy.
Tấn Án cười nói: "Tụi nó là mèo hoang, được Hứa tiểu thư cho ăn, biết Hứa tiểu thư hôm nay xuất giá, bèn kéo nhau đi theo."
Người bên cạnh liền cười: "Còn gọi Hứa tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-liet-thanh-tinh/2564996/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.