*Action 1
Trước ngày tốt nghiệp, hướng dẫn viên triệu tập toàn bộ sinh viên tốt nghiệp lần cuối để mở Đại hội, giảng về một số biện luận tình yêu.
Tôi nhớ Đại hội lần đó có hơn hai trăm người, ngồi đầy bậc thềm phòng học.
Tôi muốn một lần nhìn lại tất cả bạn học của mình, những người đã cùng học chung với tôi suốt bốn năm, những người tôi quen biết, không quen biết, nói chuyện nhiều, chưa từng nói chuyện. Ai ngờ tôi vừa quay đầu lại liền nhìn thấy bạn học tiểu Trình, ánh mắt của tôi bỗng dưng cứng đờ.
Không biết là vô tình hay cố ý mà chỗ ngồi của bạn học tiểu Trình lúc này vừa đúng góc độ mà lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau.
Người vẫn như trước nhưng mối quan hệ đã không còn giống trước.
Tôi không khỏi xúc động muôn vạn lần!
Vì giữ dáng vẻ khiêm tốn, tôi giả vờ không để ý đến hắn, yên lặng quay đầu lại, giả vờ nói chuyện say sưa với Niếp Niếp: "Thời tiết hôm nay thật tốt ha!"
Niếp Niếp nhìn ra ngoài cửa sổ: "Đẹp? Trên trời rất nhiều mây đen!"
Tôi: " . . . "
Lúc này bạn học tiểu Trình đưa tay chọc chọc vai tôi, thấy tôi không có phản ứng, lại chọc chọc.
Tôi bình tĩnh ngoảnh lại, bình tĩnh liếc hắn một cái: "Bạn học, có chuyện gì sao?"
Hắn từ dưới hộc bàn đưa ra một túi quýt, đặt lên bàn, ít nhất phải tám cân mười cân: "Mời em ăn quýt!"
Tôi nhất thời đánh mất khả năng nói.
Nam sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-la-yeu/3154650/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.