Quý Thiên Sách kể lại toàn bộ chuyện xảy ra lúc lâm triều nói cho con trai. Hóa ra Quý Phỉ Nhiên càn quấy như thế làm long nhan giận dữ, cộng thêm việc không vào chầu triều, hoàng thượng thiếu chút nữa thì cho thôi quan luôn. Du Tín nói, hoàng thượng, người Mông Cổ vốn không hiểu lời Quý đại nhân. 
Hoàng thượng suy nghĩ rất lâu, cuối cùng giáng cấp Quý Phỉ Nhiên, chém đầu thị độc học sĩ Mông Cổ đường. 
Quý Phỉ Nhiên nói: “Thị độc học sĩ phạm tội gì, sao phải dùng tử hình? Còn nữa, Tử… sao Du đại nhân biết thị độc học sĩ nói gì?” 
Quý Thiên Sách thở dài một hơi: “Du Tử Vọng cũng không phải vật trong ao. Sau này con ở chung với hắn phải cẩn thận, nhìn mới khoảng hai mươi thôi, nhưng ta chưa từng gặp qua người trẻ tuổi nào ẩn nhẫn tới vậy.” 
Quý Phỉ Nhiên nghe mà chẳng hiểu: “Hắn ẩn nhẫn thế nào?” 
“Hắn tinh thông ngôn ngữ của mười dân tộc thiểu sổ, đồng thường cũng hiểu rõ phong tục tập quán của từng dân tộc, kể cả Mông Cổ. nhưng con biết người ta nói thế nào không? Cái loại sát tài nhà mi, chỉ hiểu biết có tí chút mà làm lớn lên ước tất cả mọi người đều biết, không thành tài được.” Tay Quý Thiên Sách vẫn cầm chổi lông gà, lại chọc mấy phát lên người Quý Phỉ Nhiên. 
Nghe Quý Thiên Sách nói, Quý Phỉ Nhiên mới hiểu ra, hoàng thượng mấy ngày trước triệu kiến Du Tín là có mục đích. 
Sau chiến tranh với phiên bang, xã tắc thái bình, ngũ cốc được mùa, người người an vui. Nhưng mấy năm gần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-phi-nhien-phong-luu/146410/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.