Tiết sương giáng(23-24 tháng 10),thời tiết mỗi ngày ở kinh thành đều lạnh, hồ thiên bát nguyệt tức phi tuyết (Xứ Hồ tháng tám tuyết bay ngập trời )(1),khôngbiết giờ này ở Mạc Bắc có phải trời đất cũng được bao phủ bởi một màutrắng tinh. Nam Thừa Diệu đã xuất chinh hơn mười ngày, theo lý thì đãđến U Châu. Ngày hắn ra trận, sắc trời rất đẹp. Bởi vì Hoàng thượng ốmđau liên miên nên đích thân Đông cung Thái tử kính rượu tiễn biệt, độngviên ba quân bên ngoài cửa thành.
“Tam đệ, hôm nay huynh lấy mộtly rượu nhạt để tiễn biệt đệ, đợi đến ngày sau, đệ bình định được loạnquân, chiến thắng trở về, huynh đệ ta sẽ tiếp tục uống đến ba ngày bađêm!”
Nam Thừa Diệu thản nhiên đón lấy, lại không hề uống, màtiêu sái phi thân lên ngựa, cánh tay giơ chén ngọc lên cao, phóng ngựavòng ra phía sau đội hình của ba quân, giương cao giọng nói: “Một khi đã hy sinh ở trên sa trường thì chỉ có thể lấy da ngựa bọc thây. Hôm nay, ở trước mặt các vị, đều là dũng sĩ của Nam Triều ta, ngay lúc này, Diệusẽ uống ly rượu này cùng các vị, không phá Bắt Triều, thề không trởvề!”
Binh bộ đều do hắn quản lý, lại được xếp vào trong ba quân,hơn phân nửa trong số đó đều đã từng đi theo hắn đẫm máu trên sa trường, hiện tại nghe hắn nói lên những lời này, cảm xúc trào dâng, quyết vìđất nước mà hy sinh, xem cái chết như không.
“Thề không trở về! Thề không trở về! Thề không trở về…”
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, tướng sĩ ba quân cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491194/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.