Ta chậm rãigiương mắt, nhìn về phía nữ tử đang ngồi ngay ngắn trên vị trí chủ toạ, y phục Kim Phượng hồng sắc, búi tóc Bách Điểu Triêu Hoàng cùng trâm càihoa sặc sỡ, khuê danh của nàng đã dần bị quên lãng, duy chỉ nhớ rõ trong Khánh Dương Cung có quý phi nương nương ung dung mềm mại đáng yêu.
Cũng bởi vậy, đêm qua khi Nam Thừa Diệu tuy là gọi tên nàng, ta cũng khônghề chú ý, cũng tuyệt không ngờ hắn dám ngông cuồng như vậy, cùng Khánhquý phi, người được đương kim Thánh Thượng sủng ái nhất có tư tình.
Nhất thời trong nháy mắt nội tâm có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ lại, ta không khỏi cười thầm chính mình vẫn là quá ngây thơ. Nếu không phải vì Khánhphi nương nương có thể tiếp cận Hoàng thượng mà không tốn một chút côngsức, lại có một vị ca ca giữ chức trong Thái Y Viện, Nam Thừa Diệu việcgì phải cùng nàng dây dưa không rõ.
Nhưng vị Khánh phi nươngnương này cũng không phải người đơn giản, thế lực của gia đình nàng đơnbạc, ở trong triều cũng không giữ chức vụ quan trọng. Mà nàng lại lẻ loi một mình, từng bước một đi đến ngày hôm nay, cuối cùng trở thành ngườiđược sủng ái nhất hậu cung. Thậm chí có lời đồn đại nói rằng thời gianThánh thượng mang bệnh, ngay cả tấu chương cũng là do vị nương nương này phê duyệt.
“Tam vương phi nếu không vội đi, Bổn cung thật muốntìm người cùng trò chuyện.” Sau lễ dâng trà, nàng vừa tuỳ ý đùa nghịchmóng tay dài nhuộm đỏ, vừa cất giọng đáng yêu dịu dàng.
Ta mỉm cười ôn thuận: “Có thể được nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491175/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.