Ba ngày sau, là ngày quy trữ. * tân nương cùng phu quân về thăm phụ mẫu*
Sơ Ảnh lặng lẽ chẳng nói chẳng rằng ở phía sau giúp ta vấn tóc, vốn đây là ngày vui mừng nhưng lại không có nửa phần hoan hỉ.
Hiển nhiên ta biết nàng vì sao lại u sầu như vậy, cũng không muốn nàng vì ta mà lo nghĩ, liền cười trêu nàng: “Không phải em luôn nhớ đến Ám Hươnghay sao, lần này trở về Tướng phủ liền có thể hỏi thăm tin tức của nàng, sao lại có vẻ mặt bi thảm vậy.”
Sơ Ảnh cắn cắn môi dưới: “Tiểu thư cứ như vậy trở về, lão gia cùng phu nhân không biết đau lòng đến mức nào.”
Ta định trấn an nàng, lời còn chưa thốt ra, liền bị tiếng gõ cửa nhè nhẹcắt ngang, giọng nói Tầm Vân ở ngoài cửa: “Giờ lành đã đến, không biếtVương phi đã chuẩn bị xong chưa?”
Ta có ý bảo Sơ Ảnh ra mở cửa, sau đó cùng Tầm Vân Vương phủ đi đến cửa lớn.
Ngoài cửa phủ, kiệu Long Phượng tám người nâng đã sớm chờ sẵn, duy chỉ thiếumỗi mã câu *ngựa khoẻ* dẫn đường trước kiệu, bởi vì Nam Thừa Diệu vắngmặt, hiển nhiên là sẽ không chuẩn bị.
Tần An hướng ta khom ngườihành lễ: “Điện hạ phân phó, hôm nay là do lão nô hộ tống Vương phi vềthăm nhà. Đợi khi Hoàng Thượng long thể an khang, điện hạ nhất định tựmình đưa Vương phi tới Tướng phủ vấn an nhận lỗi.”
Ta ảm đạmcười: “Tần tổng quản nói quá lời. Bách hành hiếu vi tiên (1),Tam điệnhạ ở lại trong cung phụng dưỡng hoàng thượng chính là đạo lý hiển nhiên, phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491169/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.