*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một phòng YY rất kín đáo, gần như không có trang trí nổi bật gì, trong phòng chỉ có một nick đang treo mặc áo màu tím.
Phía trước áo tím vẫn hiện đèn xanh, thỉnh thoảng còn nghe được tiếng nhấn chuột máy tính, tiếng gõ bàn phím, một lúc lâu sau mới có tiếng người vang lên.
Một tiếng thở dài mệt mỏi, thì thào lẩm bẩm: “Tất cả những gì anh đã làm, anh cho rằng em sẽ thấu hiểu. Hoa Mạch, rốt cuộc thì em vẫn không hiểu được lòng anh.”
Sau đó là tiếng ho khô khan, giống như một người bị bệnh rất nặng. Trạng thái giằng co này kéo dài hơn mười giây không dứt, rồi có tiếng nói trong sáng cuốn hút vang lên, giọng này hoàn toàn khác hẳn chất giọng cứng ngắc của người bệnh vừa rồi, tự nhủ oán thầm: “A a a! Sao mà khó diễn vậy chứ?”
Nếu như không phải biết rõ trong kênh này chỉ có một nick, nếu chỉ nghe giọng, thì ắt hẳn ai cũng cho rằng có hai người đang trò chuyện.
Một giọng nói thuộc thể loại cường công mạnh mẽ, một giọng nói không tới mức nhược công, cũng không tới mức cường thụ, tức là chất giọng sử dụng kỹ thuật giả giọng trong lồng tiếng.
Ký Tử Lâm dừng ghi âm, nghe đi nghe lại một lầm, cảm thấy vẫn không tài nào thể hiện được tâm trạng mất mát của nhân vật. Bởi vì anh đè giọng thấp quá lâu khiến cổ họng đau nhói, phải liên tục uống nước ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-khon-em-muon-om-dui-anh/1504722/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.