#Edit: DVLA
Như thế lại để cho Trường Sinh càng ngạc nhiên hơn, lấy tính tình của Dạ, làm sao lại đối với chuyện đan chuồn chuồn cỏ cảm thấy hứng thú.
Trường Sinh không rõ, liền muốn hỏi cho rõ ràng: "Ngươi tại sao lại muốn học cái này?"
Dạ bình thường rất ít giấu diếm nàng điều gì, thời khắc này cũng giải thích cặn kẽ: "Trước đây ta từng thấy ngươi cầm châu chấu cỏ để chơi, có vẻ rất thích chơi những thứ này, nếu ta học được, sẽ làm được cho ngươi chơi."
Trường Sinh nghe vậy, cơ hồ là ngây ngẩn ở đằng kia.
Trên mặt nàng mặc dù giật mình, đáy lòng lại tựa như sóng biển cuồn cuộn nổi lên, vỗ qua vỗ lại mà cọ rửa nơi hẻo lánh tận đáy lòng nàng. Nhưng nàng có chút khó có thể hình dung được cảm giác đó, phảng phất như đang ở bên trong hỗn độn, mờ mịt vô thố, rồi lại mơ hồ nhìn thấy một đạo ánh dương từ trong khe hở len lỏi chiếu ra.
Dạ tựa hồ cũng nhìn không ra Trường Sinh vì sao lại lộ ra biểu tình như vậy, chỉ là nhìn qua nàng, cũng không nói gì.
"Ngươi là vì ta... vì làm cho ta chơi, nên mới muốn học sao?" Qua một hồi lâu, Trường Sinh mới hướng về phía Dạ xác nhận thêm một lần nữa.
Nàng vốn chỉ muốn nói hai chữ "vì ta", trong tiềm thức lại cảm thấy không ổn, vội vàng sửa lại lí do thoái thác.
Dạ gật gù nói: "Phải. Chỉ là sở trường của ta không phải là thủ công, châu chấu cỏ vô cùng phức tạp, ta chưa từng học được, ta thấy chuồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968750/quyen-5-chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.