#Edit: Culi
Vũ Lâm Hanh cầm đồ hộp giơ lên giữa không trung một lúc, thấy nữ nhân kia vẫn không đến nhận, nghĩ rằng nàng không đói bụng, liền đem đồ hộp đặt ở đám cỏ phía trước mặt nàng: "Ta để ở đây, nếu ngươi muốn ăn thì tự mình cầm đi."
Nữ nhân nọ vẫn nhìn chằm chằm Vũ Lâm Hanh như cũ.
Mặt nạ hoàng kim của nàng là che toàn bộ mặt, chỉ có thể nhìn thấy được đôi mắt.
Mượn ánh sáng đèn pin, Vũ Lâm Hanh cảm giác được ánh mắt nàng không thích hợp, nhíu mày nói: "Ngươi tại sao nhìn ta như vậy? Ta làm sao?"
Nữ nhân kia vẫn không nói lời nào, tầm mắt có chút bướng bỉnh dán ở trên người Vũ Lâm Hanh, không có nửa điểm kiêng dè, nhưng cũng không có bao nhiêu độ ấm.
Vũ Lâm Hanh cẩn thận nghiền ngẫm xem ý tứ trong ánh mắt nàng, vậy mà từ trong ánh mắt nàng lại nhìn ra vài phần cảm giác quen thuộc.
Loại cảm giác quen thuộc này tựa hồ còn quỷ dị, không chỉ Vũ Lâm Hanh cảm thấy được ánh mắt này có điểm quen thuộc, nàng cũng cảm giác được nữ nhân kia hẳn là cũng cảm thấy nàng có điểm nhìn quen mắt mới đúng.
Thời điểm nữ nhân kia nhìn nàng, vẫn luôn đánh giá nàng, giống như đang nhìn một người quen, rồi lại không quá xác định.
Điều này càng làm cho Vũ Lâm Hanh cảm thấy kỳ lạ.
Dù sao hơn mười một giờ đêm qua, nàng mới lần đầu tiên gặp nữ nhân này, hai người gặp mặt còn không vượt qua hai mươi bốn giờ.
Mặc dù chưa đến hai mươi bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968741/quyen-5-chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.