Lạc Thần ngồi dựa vào đầu giường, nghe Trường Sinh gõ cửa bên ngoài, lập tức kéo chăn lên, thần sắc so với trước đó lúc Sư Thanh Y mới vừa vào càng thêm đạm nhạt.
Đồng thời lấy tay chỉ chỉ vai mình, ra hiệu cho Sư Thanh Y.
Áo ngủ của nàng hiện tại và cái mặc tối qua không giống nhau, lúc này chỉ mặc một chiếc áo dây vải bông màu trắng, chất vải mềm mại dán sát vào da thịt, chỉ là cổ áo rất thấp, vai cổ hiển lộ không sót chút gì.
Sư Thanh Y đêm qua lưu lại vết tích trên cổ nàng, lúc này thoạt nhìn vô cùng dễ thấy, cho dù dùng tóc che lấp, cũng khó che kín được.
Sư Thanh Y hiểu ý của nàng, trong lòng cũng khẩn trương, lập tức đi đến chỗ để hành lý của các nàng bên kia, đồng thời lên tiếng: "Có thể vào, chờ một chút, ta sẽ lập tức mở cửa."
Mặc dù Trường Sinh sẽ không giống Vũ Lâm Hanh hoặc Thiên Thiên các nàng thích xem náo nhiệt mà cười nhạo các nàng, nhưng nàng bình thường sẽ vô ý nói những câu kinh người. Nếu như chỉ là bị Trường Sinh nhìn thấy những dấu vết này kỳ thực Sư Thanh Y cũng không cảm thấy xấu hổ, Trường Sinh là thân nhân của các nàng, sớm thành thói quen.
Sợ là sợ Trường Sinh thấy được, sau này có thể sẽ không cẩn thận lỡ lời nói ra.
Sư Thanh Y cầm một chiếc áo khoác mỏng nhạt màu, bước nhanh đến bên giường đưa cho Lạc Thần, sai đó lập tức đi mở cửa để tránh Trường Sinh ở bên ngoài chờ lâu, sẽ đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968705/quyen-5-chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.