Lúc này, bên môi Lạc Thần đã dán ngón trỏ của chính mình, lại dán thêm ngón trỏ Sư Thanh Y, nàng lập tức ngơ ngẩn.
Ngón tay Sư Thanh Y cực kì ấm áp, làn da tuyết trắng lại cực kỳ thon dài.
Huống chi lòng bàn tay còn lại của Lạc Thần đang bị sư Thanh Y liếm lấy. Phía trước có liêu nhân, phía sau có mê hoặc, còn phải cẩn thận, không thể phát ra bất kỳ thanh âm gì, nhất thời có chút tiến thoái lưỡng nan.
Bình thường lúc hai người cùng nhau hành động, nếu như không thể dùng ngôn ngữ câu thông, liền sẽ dùng hành động quen thuộc để tiến hành trao đổi.
Mà hiện nay trong phòng tối lờ mờ, chỉ có một chút ánh trăng, tuy rằng với thị lực của hai người có thể thấy rõ, nhưng chung quy vẫn không thuận lợi bằng lúc ánh sáng đầy đủ. Huống chi nếu bây giờ Lạc Thần dùng tay ra hiệu, Sư Thanh Y rất có thể sẽ giống như ban nãy, học theo nàng làm y chang, làm sao có thể câu thông rõ ràng.
Sư Thanh Y hiện tại không thanh tỉnh, vạn nhất ra hiệu lại để cho nàng hiểu sai ý tứ, ảnh hưởng tới lần hành động này, càng cực kỳ hỏng bét.
Nhất Thủy chỉ ở đây một đêm, chờ tới ngày mai thuộc hạ của Vũ Lâm Hanh sẽ đón hắn đi đến nơi khác sinh sống. Đây là cơ hội duy nhất các nàng có thể lấy được chiếc hộp kia, không được phép nửa điểm sai lầm.
Sư Thanh Y hiện tại có lẽ cảm thấy thú vị, ngón tay ở trên môi Lạc Thần khẽ động.
Lạc Thần đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968692/quyen-5-chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.