“Còn… Còn có thể là ở đâu.” Sư Thanh Y cũng kỳ lạ vì sao Lạc Thần lại hỏi như vậy: “Dĩ nhiên là ở… Tiểu khu của chúng ta.”
” Hôm nay là thứ mấy?” Lạc Thần lại thử hỏi nàng một câu.
“…Thứ sáu.” Hai tay Sư Thanh Y lưu luyến trên lưng Lạc Thần, giống như ôm chăn vào trong ngực, ngoài miệng khó hiểu hỏi: “Ngày mai là ngày nghỉ cuối tuần…. Vì sao ngươi lại hỏi như vậy?”
Hiện tại vốn là thứ ba, Lạc Thần nhận được câu trả lời của nàng, hoàn toàn xác nhận.
Người khác uống rượu là chuyện vặt, còn Sư Thanh Y đây đâu chỉ là chuyện vặt, trực tiếp lẫn lộn thời gian và địa điểm.
Có thể là ôm như thế khiến nàng cảm thấy quá thoải mái, khiến nàng hốt hoảng, cho rằng trở lại thời gian hai người thích ý ôm nhau mà ngủ trong căn hộ ở tiểu khu trước đây.
Giờ phút này, nàng tạm thời quên Vô Thường Lang Quân trong thôn này, quên mê cung dưới lòng đất, đồng cỏ hoang, thậm chí nắm mộ hoang, từ đường, cùng với tất cả những thứ quỷ dị khác.
Cũng chỉ có hiện tại, nàng mới có thể không cần suy nghĩ những thứ phức tạp này, mà chỉ đem bản thân thoả đáng sắp đặt trong bến cảng Lạc Thần cho nàng, nhất thời trầm luân.
” Không có gì.” Lạc Thần không muốn khiến giấc mộng đẹp của nàng tan vỡ, thuận theo mà dỗ dành nàng: “Chỉ là muốn xác nhận thời gian với ngươi.”
Nếu như Sư Thanh Y cảm thấy đây là ở nhà.
Vậy thì để nàng cảm thấy như thế đi.
Khuôn mặt Sư Thanh Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968689/quyen-5-chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.