Loại tình huống này cũng không thường gặp, Sư Thanh Y chăm chú nhìn vành tai phiếm hồng của Lạc Thần không chuyển mắt.
Lạc Thần đã nhận ra, nàng vốn dĩ là ôm thắt lưng Sư Thanh Y, lập tức dành ra một tay, bình tĩnh kéo một lũ tóc xuống che đi lỗ tai, lúc này mới một lần nữa dùng hai tay ôm Sư Thanh Y.
"Vì sao phải che tai lại?" Sư Thanh Y nén cười, nói: "Lẽ nào lỗ tai rất lạnh?"
Lạc Thần ánh mắt buông xuống, chỉ là mím môi, không nói.
Sư Thanh Y chỉ cảm thấy dáng vẻ tĩnh lặng này của nàng thật sự là quá ngoan rồi, nàng càng không lên tiếng ngược lại càng cảm thấy nàng có một loại khả ái, Sư Thanh Y lại càng muốn trêu chọc nàng, nói: "Em có chút không hiểu, vừa rồi em thấy lỗ tai chị đỏ lên, hẳn là vì nóng mà đỏ đi, lại thế nào sẽ lạnh?"
Nàng chuyển trọng tâm: "Lẽ nào vừa rồi là em nhìn lầm rồi? Xem ra cẩn tỉ mỉ kiểm tra."
Nói xong, muốn đưa tay đẩy ra sợ tóc bên tai Lạc Thần.
Lạc Thần nói: "... Hồ đồ."
Thật ra Sư Thanh Y cũng không phải thực sự muốn vén tóc ra, chỉ là muốn đùa nàng, nhìn phản ứng của nàng. Nghe nàng vừa nói như thế, tay lại thu về, đáy mắt đều là tiếu ý.
Lạc Thần lúc này mới nâng ánh mắt nhìn nàng, nói: "Bất quá chị có thể để tùy ý em hồ đồ như vậy."
Sư Thanh Y ngẩn người, nhận ra vài phần sủng nịch trong ngôn ngữ.
"Nhưng phải trả lại." Lạc Thần bổ sung.
Sư Thanh Y: "..."
"Mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968679/quyen-5-chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.