Một loạt hành động trực tiếp lưu loát, bất quá là chuyện trong nháy mắt, bất quá cũng may mà phản ứng nhanh như vậy, bởi vì sau một khắc Vũ Lâm Hanh đã xông lên muốn cướp điện thoại.
Lạc Thần thong thả nới lỏng tay, tùy ý Vũ Lâm Hanh đoạt điện thoại lại.
Vũ Lâm Hanh lật xem ảnh chụp, cười đến nước mắt sắp chảy ra, chỉ vào Lạc Thần nói: "Tớ đã biết! Tớ đã biết cậu sẽ làm như vậy! Chính là không ngờ cậu lại xóa nhanh đến thế!"
Sư Thanh Y: "..."
Lạc Thần chỉ là bình tĩnh đứng bất động, dường như chuyện gì cũng không từng phát sinh.
Vũ Lâm Hanh còn đang tiếp tục lật xem hình ảnh trong điện thoại của tóc bạch kim, một bên nhìn một bên cố ý nhắc tới: "Nói không chừng người này không chỉ chụp ảnh của Sư Sư. Tớ phải kiểm tra cẩn thận, nhìn còn có ảnh nào khác hay không."
Lạc Thần nghe thấy được, ánh mắt thoáng nhìn.
Nàng dường như như có dường như không liếc nhìn màn hình điện thoại của tóc bạch kim, biểu tình ra ra rất đạm nhạt, dáng vẻ cũng không thèm để ý. Nhưng nàng thỉnh thoảng còn có thể quan sát sắc mặt của Vũ Lâm Hanh một chút, dường như dự định thông qua biến hóa trong thần sắc của Vũ Lâm Hanh, đến suy đoán trong điện thoại thật sự có còn ảnh chụp của Sư Thanh Y hay không.
Vũ Lâm Hanh lật xem chốc lát, cả kinh: "Chờ một chút, dĩ nhiên lại có một tấm!"
Lạc Thần không nửa điểm phản ứng. Không cần phải nói, nàng từ lâu đã xem thấu lời nói dối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968666/quyen-5-chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.