Vũ Lâm Hanh ở lầu một đi tới đi lui, Lạc Thần biết rõ nàng đang tìm cái gì, nhưng vẫn hỏi nàng: "Đang tìm gì vậy?"
Thế nào đều tìm không được, Vũ Lâm Hanh thật sự là càng tìm càng kỳ quái.
Dùng xe đạp đi đường tắt có thể rút ngắn thời gian rất nhiều, hơn nữa Sư Thanh Y đạp rát nhanh, nên thời gian thu dọn còn nhiều hơn, những việc này Vũ Lâm Hanh cũng không biết. Mà Lạc Thần hiện tại nhìn qua thần thái tự nhiên, nhàn nhã uống nước, giống như nàng nói, quả thực trở về đã lâu, Vũ Lâm Hanh tìm không được nửa điểm chứng cứ có thể nghiệm chứng lời nói của bản thân, sọt không, thời gian cũng không, nàng đơn giản tê liệt ngồi sô pha sô pha, nói: "Lẽ nào thực sự là cách quá xa, tớ nhìn lầm rồi?"
Lạc Thần nói: "Lần sau cậu nhìn cho thật kỹ, đừng nhìn thấy một chút gì đó không rõ ràng liền lấy làm kinh ngạc."
Vũ Lâm Hanh: "..."
Nàng rất không cam lòng, chính là cảm thấy khả nghi, nhưng khả nghi thì khả nghi, thế nào cũng không tìm được chứng cứ, đây không phải nóng lòng chết người sao.
Vũ Lâm Hanh nói với Sư Thanh Y: "Sư Sư, tớ vẫn không tin lời của chị họ cậu, nàng lòng dạ hiểm độc, lời nàng nói tớ phải cân nhắc cẩn thận. Cậu tốt hơn nàng nhiều, không thế nào lừa gạt người khác, cậu nói với tớ, chị họ cậu hôm nay có phải ngồi xe đạp của cậu hay không, hơn nữa còn quải cái sọt ngồi ở phía sau?"
Vũ Lâm Hanh cũng không biết là bị mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968646/quyen-5-chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.