Một lát sau, khóe mắt Sư Thanh Y liếc nhìn, phát hiện Lạc Thần vẫn yên tĩnh đứng ở nơi đó.
Nàng đang đợi nàng.
Không cần ngôn ngữ dư thừa, Lạc Thần chỉ đứng nhìn, Sư Thanh Y đã hiểu nàng có ý gì.
Sư Thanh Y đi về phía nàng.
Tuy rằng không sóng vai mà đi, nhưng vẫn đi theo phía sau Lạc Thần, khoảng cách gần hơn trước rất nhiều. Lạc Thần thấy nàng đi theo, lúc này mới tiếp tục đi về phía trước.
Hai người một trước một sau đi trên đường.
Ven đường nở rất nhiều loại hoa không biết tên, điểm tô giữa cỏ dại xanh tươi ẩm ướt, nắng ấm đổ xuống, chiếu lên những nụ hoa vô cùng bé nhó, mang đến cảm giác khả ái. Bên phải con đường là một cánh đồng lớn, bờ ruộng và đường đi cách một ao nước, phản quang lấp lánh, một phần cánh đồng được dùng để trồng hoa màu, mấy thôn dân đang khom lưng thu hoạch rau, cảnh trí điền viên vô cùng yên bình.
Đường chính trong thôn rất rộng lớn, cũng nhìn ra được là dùng xe cẩu xây dựng theo quy chuẩn, xe hơi qua lại trên đường cũng không nhiều, phần nhiều là xe máy hoặc xe đạp. Có một vài thôn dân cưỡi xe đạp chở hàng hóa hoặc khuông trúc các loại bằng yên sau, bên trong chứa rất nhiều đồ dùng hằng ngày hoặc nguyên liệu nấu ăn, dường như mới vừa mưa từ chợ về.
Từ bãi đỗ xe rộng lớn trước cửa quán ăn cho thấy, có lẽ nơi này cũng có nhu cầu đỗ xe nhất định, khoảng sân của nhiều gia đình cũng có xe hơi đậu đỗ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968639/quyen-5-chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.