Không khí vốn dĩ trầm lặng hắc ám đột nhiên bị vỡ nát.
Tiếng súng giống như vật sắc nhọn vừa mới ở xa xa vỡ vụn không lâu, tiếng gào thét bên này cũng che trời phủ đất, giữa không trung kéo đến một trận cuồn phong hôi tanh, gần như thổi đến người đứng không vững.
Âm thanh kia vô cùng kỳ quái, tựa như vô số bánh xe đang cực nhanh xoay tròn, cùm cụp, không trung dường như đang có hàng vạn cổ xe ngựa chạy qua, trong sương mù dày đặc thoáng qua vô số điểm đỏ.
Tang Cát ôm đầu bưng kín lỗ tay, chạy trốn trong hoảng loạn: "Quỷ! Quỷ... Quỷ xa! Là quỷ xa đến! Không thể nghe, không thể nghe!"
Hắn hét một tiếng, đội ngũ thoáng chốc bắt đầu hoảng loạn, Sư Thanh Y không kịp hỏi lại, nhanh chóng che chở Lạc Thần: "Mau tìm chỗ ẩn nấp! Chuẩn bị yểm hộ cùng xạ kích!"
Sau đó nàng kéo Tang Cát, Tang Cát sợ đến cả người run rẩy, Sư Thanh Y trong gió lớn tiếng nói: "Không phải sợ! Nghìn vạn lần không nên loạn! Nghe đây, nếu tôi mời đến hỗ trợ, tôi nhất định sẽ bảo vệ anh, theo sát tôi!"
"Xin nhất định phải tin tưởng tôi!" Ánh mắt Sư Thanh Y trấn định nhìn hắn: "Anh không sao chứ!"
Tang Cát không dám lên tiếng nữa, chỉ đành lảo đảo theo sát Sư Thanh Y về phía trước, Sư Thanh Y cõng cái rương, lúc chạy dĩ nhiên không thuận tiện như trước, Lạc Thần tránh khỏi tay nàng, nhãn thần giấu kín lo sợ không yên lãnh liệt tạm thời thay thế, nàng vung Cự Khuyết trong tay, nhanh chóng đi trước: "Quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968584/quyen-4-chuong-327-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.