Sư Thanh Y nhìn biểu tình của nàng, cảm giác bên trong tựa hồ có chút bỡn cợt, lại tựa hồ có chút ý vị thâm trường, mà hừ một tiếng nói: "Chị trêu đùa em."
Lạc Thần từ chối cho ý kiến.
Hai người dưới quan đạo vừa nói vừa đi một lúc, thấy cơ quan thì vô hiệu hóa, hoặc đóng lại, gặp phải một số thực sự khó có thể hóa giải, liền trực tiếp phá hủy hoàn toàn.
Các nàng đi rất nhanh, đương nhiên so với đội ngũ sờ tảng đá qua sông cẩn cẩn dực dực ở bên trên nhanh hơn rất nhiều, không khí bên dưới không sạch sẽ, Sư Thanh Y trong ảo cảnh ác liệt này cảm thấy thân thể mệt mỏi khó chịu.
"Ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi." Lạc Thần tìm một khối đá vuông tương đối sạch sẽ an toàn để Sư Thanh Y ngồi xuống.
Sư Thanh Y nói: "Đã đi một đoạn đường rất dài, quan đạo này xem ra thực sự dài vượt xa dự tính. Về sau nếu như sau khi kiểm tra, gặp phải quan bản có thể mở ra được, thì chúng ta bò ra bên ngoài đi, không khí không tốt rất dễ nhiễm bệnh."
Lạc Thần gật đầu.
Vẻ mặt Sư Thanh Y hiện ra hiện ra cân nhắc, tựa hồ ngẫm nghĩ, sau đó mới hạ quyết tâm nói ra miệng: "Lạc Thần, em..... Có một việc vô cùng quan trọng muốn hỏi chị một chút. Em hy vọng chị có thể cho em một đáp án."
Lạc Thần nhìn nàng, ý bảo nàng hỏi.
"Chị đang hoài nghi Cẩm Vân sao?" Giọng nói của giọng nói trầm thấp.
Lạc Thần duy trì tư thế liếc mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968567/quyen-4-chuong-314-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.