Bàn tay kia khô héo da xanh dán vào xương, nhăn nheo như đã có mấy trăm năm mấy nghìn năm, trên da đều là bớt, giống như bức tường cũ phủ đầy rêu xanh. Khớp xương gồ ghề nổi lên thậm chí từ trong nếp da lồi ra, màu xương cũng biến thành màu đen. Móng tay lại càng không cần nói, dài đến sắp cuốn lại.
Sư Thanh Y cách nó chỉ trong gang tấc, nhất là tay trái chỉ cần hơi dịch chuyển về phía trước một chút sẽ bị bàn tay này chạm phải.
Trong lúc hành tẩu cùng quỷ vật, lâu như vậy nhưng cái gì cũng chưa thấy qua. Mặc dù không dám nói đã toi luyện được một trái tim cứng rắn như kim cương kiếm chém không vỡ, nhưng từ lâu cũng đã quen, chuyện không thể chấp nhận cũng đều có thể tiếp nhận rồi. Từ lâu đối với quan lộ thật dài có thể xuất hiện dị biến cũng đã chuẩn bị tốt, Sư Thanh Y rút dao quân dụng mang theo bên người, không đợi bàn tay kia có động tác tiếp theo, đã mạnh mẽ đâm xuống lưng bàn tay kia.
Một đao này khiến bài tay xanh hung hăng dính chặt xuống đáy quan tài.
Ai ngờ bàn tay kia lực đạo quá mạnh, sau khi bị đóng xuống mãnh liệt lay động như có giãy trên thớt, hơn nữa quan tài lúc này lại tiếp hợp, tất cả mọi người nằm sấp hành động bất tiện vì vậy Sư Thanh Y dùng lực dĩ nhiên có chút không đủ để giải quyết nó, chỉ đành vô thức dùng hai tay áp chế dao quân dụng.
Bàn tay giãy liên tục, trong quan tài lập tức tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968565/quyen-4-chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.