Bên môi Sư Thanh Y nở ra tiếu ý nhu hòa, nàng cúi đầu rất nhanh đánh chữ: "Đã thức, đang ăn sáng."
Gửi đi.
Suy nghĩ một chút Sư Thanh Y lại tiếp tục bổ sung: "Ăn mì sợi cùng bơ trà. Chị thì sao? Đã ăn chưa?"
Rõ ràng là một chuyện rất đơn giản, đơn giản đến có thể quên không nghĩ đến "một ngày ba bữa ăn món gì", nhưng nàng vẫn có thể lòng đầy vui sướng như vậy. Rất nhiều thứ chắn ngang trước mặt nàng, trầm trọng lại mẫn cảm không thể nói, vì vậy những tin nhắn nhìn như nói chuyện vụn vặn lại trở thành nơi duy nhất để nàng trút xuống tâm tình, nàng quý trọng không gì sánh được.
Trong lúc cầm điện thoại di động chờ Lạc Thần hồi âm, Sư Thanh Y ý vị thâm trường mà liếc mắt nhìn Trữ Ngưng bên kia.
Tiếu ý của nàng khiến tim Trữ Ngưng trong nháy mắt nhảy đến cổ họng, rồi lại lộp bộp một tiếng rơi xuống.
Trước đó vẫn còn mây đen che phủ, trong nháy mắt lại như xuân phong thổi vào, muốn không loạn cũng không được.
Trữ Ngưng cho rằng tiểu yêu tinh này rốt cục tính toán được đối sách độc ác để chỉnh mình, trong lòng cũng có chút run sợ, nhưng vẻ mặt lại miễn cưỡng không chịu thua kém, vẫn bày ra biểu tình lãnh khốc hung ác, trừng Sư Thanh Y.
Cùng với rung động nhẹ nhàng, tin nhắn của Lạc Thần đến: "Đã ăn rồi. Cũng là mì sợi."
Sư Thanh Y mím môi, đang tiếp tục đánh chữ: "Em nhớ chị."
Sau khi đánh xong nhìn màn hình hiển thị tin trả lời một lúc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968526/quyen-4-chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.