"Thế nào." Vương Quý Nhữ chẳng hề để ý mà lau máu trên mặt: "Cô lo lắng người khác lừa gạt nàng, nhất là người nàng tín nhiệm lừa gạt nàng, sẽ khiến nàng nhớ đến một số hồi ức khó chịu trước đây, sẽ thương tâm khổ sở."
Lạc Thần lạnh lùng dò xét hắn.
Quang ảnh trong mắt Sư Thanh Y lay động, nghiêng đầu nhìn Lạc Thần, vẻ mặt mơ hồ hiện ra vài tia nghi hoặc, bất quá cũng không lên tiếng.
Vương Quý Nhữ nhẹ nhàng cười: "Cũng đúng, một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Một người bị lừa dối nhiều lần, tín nhiệm của nàng đối với thế giới này sẽ theo đó càng ngày càng ít. Nghi kỵ, nhạy cảm, không dám cũng không nguyện phó thác, chân tâm cuối cùng bị mài mòn hầu như không còn, rơi vào vực sâu, nàng trãi qua cũng sẽ càng lúc càng thống khổ."
"Một hòn đảo đơn độc. Cô sợ nàng biến thành như vậy sao?" Hắn cúi đầu, bổ sung.
"Câm miệng." Chưởng phong của Lạc Thần mang theo băng phiến, dừng một chút, rồi lại buông tay xuống.
Vương Quý Nhữ cười ha hả, đột nhiên một ngón tay hướng về phía A Thố Nhật Tắc: "Sư tiểu thư, tôi nói cho cô biết, loại người mời đến dẫn đường rất có khả năng chính là một gian tế."
A Thố Nhật Tắc xanh mặt.
Sư Thanh Y mím môi.
"Bạn bè đồng sinh cộng tử, thật ra sau lưng có khả năng mưu tính hại cô." Vương Quý Nhữ chỉ phía Thiên Thiên.
Thiên Thiên nhếch môi cười khẽ, vân đạm khinh phong, tùy tiện hắn nói.
"Đời này bạn tri kỉ như hình với bóng, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968508/quyen-4-chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.