"Thật ra em đã nghĩ đến điểm ấy." Khuôn mặt Sư Thanh Y chôn ở nơi mềm mại trước ngực Lạc Thần, giọng nói thấp hơn nữa: "Chỉ là lúc đó em có chút khẩn trương, không dám đi mở tủ quần áo."
Trong loại thời tiết này mà quần lót của nàng lại ướt đến như vậy, lạnh như băng, thực sự không muốn mặc vào để đi lấy quần áo sạch, cho dù chỉ mặc vài phút cũng cảm thấy khó chịu.
Nàng tình nguyện bên dưới không mặc, mặc áo ngủ trực tiếp đi.
Lạc Thần vuốt ve thân thể của nàng, nhẹ nhàng hôn nàng: "Chị đi lấy. Em vào phòng tắm chờ chị."
Sư Thanh Y được Lạc Thần âu yếm vuốt ve như vậy, dư vị trước đó vẫn còn, rất nhanh lại có cảm giác, mặt đỏ như hoa đào: "Chị chờ một chút, em nghĩ cùng chị như thế này.... một lát nữa."
Nàng tham luyến thời gian cùng Lạc Thần quang lỏa dán vào nhau như lúc này, da thịt Lạc Thần mềm nhẵn ấm áp, nàng thực sự luyến tiếc buông ra.
"Được." Lạc Thần ôm nàng, cười thấp giọng đáp ứng.
Qua một đoạn thời gian Lạc Thần đứng dậy yên lặng mặc áo ngủ, đi đến phòng ngủ. Nàng nội lực thâm hậu, bước đi từ trước đến nay không phát ra tiếng động, giống như sương lạnh nhẹ nhàng tan trong bóng đêm.
Sư Thanh Y ôm lấy chăn từ sô pha ngồi dậy, nhẹ nhàng hít một hơi, quay đầu nhìn thấy quần lót của mình tùy ý ném ở một bên, cách đó không xa lại có một cái, đó là của Lạc Thần.
Sư Thanh Y hiểu được, lại đỏ mặt.
Nàng do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968502/quyen-4-chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.