Sư Thanh Y trở về nhà một chuyến, bế Nguyệt Đồng ra, ngồi ở ghế phó lái phía trước bên cạnh Phong Sanh, mang theo Nguyệt Đồng vào xe.
Khu vực lái xe cùng khu sinh hoạt phía sau được ngăn cách, Nguyệt Đồng ở phía trước do Phong Sanh chăm sóc. Vũ Lâm Hanh sáng sớm biết sự sắp xếp này, trong lòng nàng tuy rằng sợ hãi nhưng cũng biết vài trò quan trọng của Nguyệt Đồng nên chỉ đành nỗ lực khắc chế, không nói thêm gì.
Vào đông gió lạnh thấu xương, bầu trời ngưng trọng khắp nơi xám trắng, sáu người một mèo chính thức bước trên lữ đồ (bản đồ lữ hành.)
Lúc qua trạm kiểm soát, liền bị ngăn lại.
Cảnh sát giao thông lớn tiếng gọi lại: "Xin chạy đến bên này!"
Tô Diệc chuyển xe theo chỉ dẫn, sau khi đến khu vực kiểm tra thì dừng lại, Phong Sanh cùng Tô Diệc xuống xe sau đó mở cửa xe, Sư Thanh Y cũng từ trên xe xuống.
Cảnh sát giao thông lễ độ: "Mời xuất trình giấy phép, cảm ơn."
Xe cắm trại xem như loại xe hiếm thấy, có nhiều loại quy cách bất đồng, giống như các loại xe cắm trại cỡ nhỏ phổ biến trong nước chỉ cần có giấy phép hạng C thì có thể điều khiển, nhưng xe cắm trại của Sư Thanh Y bọn họ đen như mực to lớn như quái thú, quá mức gây chú ý, ngoài độ dài vượt quá quy chuẩn, còn treo biển số vàng dùng cho xe lớn.
Loại xe lớn quỷ dị như thế này đối với giấy phép yêu cầu rất cao, cũng khó trách cảnh sát giao thông muốn kiểm tra.
Cánh sát giao thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968498/quyen-4-chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.