Sáng sớm hôm sau, Sư Thanh Y đến nhà chú Dương đón Nguyệt Đồng trở về.
Vừa vào cửa, ngửi thấy vị đạo ngoại lai Nguyệt Đồng liền thoát khỏi vòng tay Sư Thanh Y, thoát cái nhảy vào căn phòng có cái ổ của nó.
"Chờ một chút." Trong lòng biết Sư Thanh Y không ổn nên lập tức đuổi theo.
Trong phòng tiếng mèo tạc lông kêu lên nhất thời liên tục phát ra.
Một tức giận đến tạc lông.
Một bị hù dọa tạc lông.
Sau khi náo loạn ba mươi phút thực sự không có cách nào, Sư Thanh Y lần nữa gọi điện thoại cho Dương thúc: "Chú Dương, là như vậy, bây giờ tôi lại phải phiền thúc giúp đỡ một chút. Thúc không phải nói trong nhà chỉ có thúc cùng Dương thẩm hai người quá quạnh quẽ sao, rất muốn nuôi một con mèo, không, không phải, không phải Nguyệt Đồng....."
"Nguyệt Đồng, không được đánh mạt chược ( Ma Tương)!" Sư Thanh Y ngồi bên mép giường nghe điện thoại, đồng thời ánh mắt lạnh lùng trừng bên kia.
Nguyệt Đồng rụt lại móng vuốt nghiêng đầu nhìn Sư Thanh Y.
Cách đó không xa Ma Tương sợ đến không tả nổi, trực tiếp lui thành một đoàn bất động.
"Không phải, Nguyệt Đồng thế nào sẽ biết đánh mạt chược (ma tương = mạt chược)." Sư Thanh Y lúc này mới lần nữa nghe điện thoại, khôi phục tiếu ý: "Tôi là nói bạn tôi gửi một còn mèo ở chỗ tôi, tên của nó là Ma Tương. Nguyệt Đồng cùng nó không hòa hợp, không có cách nào nuôi chung, cho nên tôi nghĩ giao Ma Tương cho thúc chiếu cố. Đúng đúng, mập mạp hiền lành, rất khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968496/quyen-4-chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.