Lạc Thần nhìn thấy cánh tay đầy máu tươi, khẽ nhíu mày, lui lại phía sau.
Cánh tay máu kia ôm vào khoảng không, nhưng cũng không thu lại, ở giữa không trung sờ soạng hai cái, sau đó mới vô lực buông xuống.
Sau đó chủ nhân của bàn tay hừ hừ lên tiếng: "Mới vừa rồi....kẻ nào giẫm lên lão tử, đau chết đi được."
Vũ Lâm Hanh nghe giọng nói này, cúi người kéo thi thể đè trên người kia ra, nói với người kia: "Này, họ Diệp, có thể đứng lên sao?"
Diệp Trăn chỉ hừ một tiếng, nhìn dáng vẻ hình như bị thương không nhẹ.
Đã như vậy rồi, Vũ Lâm Hanh cũng không tiện đỡ hắn, tránh cho đầu hắn vừa bị va đập vì vậy mà chấn động nên cũng chỉ đứng bên cạnh nhìn, chờ hắn hòa hoãn.
Lúc này Sư Thanh Y cũng bước nhanh đến, Lạc Thần tránh đi vài thi thể, kéo lấy cánh tay Sư Thanh Y, ngưng thần cẩn thận nhìn nàng hồi lâu, nhìn thấy trên người nàng hình như cũng không có vết thương gì rõ ràng mới yên tâm, hàng mi dài rũ xuống.
"Em không sao." Sư Thanh Y nhẹ giọng hỏi: "Chị thế nào rồi?"
"Không sao." Lạc Thần ngước lên, lần này ánh mắt của nàng rơi xuống trước ngực Sư Thanh Y.
Sư Thanh Y nhận thấy ánh mắt của nàng, liền vội vàng cúi đầu nhìn, phát hiện vài nút áo không biết đã bị mở ra từ lúc nào, dây nội y cũng bị nhìn thấy, nếu không phải trên người Sư Thanh Y còn có áo khoác của Sư Dạ Nhiên, không biết sẽ bại lộ thành dạng gì.
Là chất lỏng dinh dính như dầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968480/quyen-3-chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.