"Nhưng vì sao tôi nhất định phải để nàng sang đó?" Vu Mị nghiêng mặt, nhìn Duẫn Thanh giống như đang nhìn một món đồ: "Giữ lại lợi thế này trong tay lúc cô mở cửa không phải sẽ ngoan ngoãn hơn sao?"
Sư Dạ Nhiên nghe vậy, xiết chặt nắm đắm.
Duẫn Thanh bị Trữ Ngưng lực mạnh chế trụ, cắn chặt khớp hàm, không phát sinh bất kỳ âm thanh nào.
Sư Thanh Y vẫn cười như trước đó nhưng tiếu ý đã mang theo sự lạnh lẽo hiếm thấy: "Nếu cô không thả nàng, tôi nhất định sẽ không làm chuyện gì thay cô cả, lúc tôi bàn chuyện buôn bán rất chú ý trao đổi công bằng."
"Dĩ nhiên." Không đợi Vu Mị mở miệng, nàng lại nói tiếp: "Cô nhất định sẽ nói nếu như tôi không mở cửa, cô sẽ hảo hảo "chiêu đãi " Giáo sư một phen, làm tôi phải nghe theo. Tốt lắm, tôi hiện tại nói trước điểm này, cho dù cô có khả năng đó nhưng chỉ cần cô tổn thương đến một sợi tóc của nàng, tôi bên này nhiều người như vậy sẽ lập tức tấn công, chỉ cần cô động thủ, tôi cũng động thủ. Tôi biết tình trạng đội ngũ của cô hiện tại cũng không chịu nổi công kích gì nữa, nếu như cô bằng lòng vì một con tin không có nhiều ý nghĩa với cô mà hủy hoại toàn bộ đội ngũ, thậm chí mất cơ hội mở cửa, tôi đây sẽ chờ xem."
Vu Mị đè xuống ánh mắt, nhẹ nhàng vuốt ve ngọc ban chỉ, tạm thời không tiếp lời.
Ánh mắt Sư Thanh Y rất lãnh đạm, nói: "Cô còn muốn tiếp tục giữ lại nàng làm lợi thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968478/quyen-3-chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.