Phía trước Sư Thanh Y đều nói vô cùng kiên định, không hề thương lượng nhưng cuối cùng nhắc tới bệnh viện, ngữ khí của nàng rõ ràng do dự một chút.
Từ lần trước bệnh viện kiểm tra vài lần nhưng không kiểm tra ra thân thể thân thể có vấn đề gì, Sư Thanh Y đối với việc đó kỳ thực đã có chút dao động, nhưng nàng không có biện pháp, bị bệnh thì phải đến bệnh viện tìm bác sĩ đây là thường thức, bệnh viện này không được thì đổi bệnh viện khác, nếu không còn có thể làm gì bây giờ.
"Tất cả đều theo ý em." Lạc Thần đồng ý: "Trước nghỉ ngơi."
Nàng xê dịch thân thể hướng Nguyệt Đồng nhích lại gần, lại ngồi thẳng, ánh mắt hướng Sư Thanh Y. Ánh mắt mềm mại, trong suy yếu lộ ra vài phần hờn dỗi cùng chờ mong, rất khó diễn tả.
Sư Thanh Y đầu tiên là bị nàng nhìn đến ngẩn người, sau đó suy nghĩ một chút liền lập tức rõ ràng.
"Em..... Ôm ôm chị ngủ." Khuôn mặt Sư Thanh Y đỏ ửng, nhanh chóng ôm Lạc Thần để nàng tựa vào vai mình.
Lạc Thần thừa cơ gối đầu lên ngực nàng, tóc dài mềm mại tản ra trên người Sư Thanh Y, thấp giọng đạm nhạt nói: "Là em tự mình muốn như vậy."
Sư Thanh Y dở khóc dở cười, nhẹ giọng dỗ dành nàng: "Phải, phải, là tự em muốn ôm chị, như vậy sẽ thoải mái hơn một chút. Em đau lòng chị."
"Miệng thật ngọt, cẩn thận da mặt biến dày."
Lạc Thần nhắm mắt lại, lông mi dài khẽ run như cách bướm.
Sư Thanh Y trong lòng buồn cười, vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968465/quyen-3-chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.