Cái tay kia không có nửa điểm độ ấm, mặc dù cách một tầng vải vóc Sư Thanh Y vẫn có thể rõ ràng cảm giác được sự băng lãnh cứng rắn như sắt.
Tiếp xúc cùng thứ băng lãnh kia bất quá chỉ trong một cái chớp mắt nhưng trong lòng Sư Thanh Y mạnh chấn động, tóc gáy đứng thẳng.
Cũng gần như ngay trong cái chớp mắt đó, nàng lập tức vọt về phía trước một khoảng cách, xoay người đứng bất động.
Sau đó nàng mới nhìn rõ dáng vẻ của cái tay kia.
Đầu tiên nhìn thấy không phải một bàn tay đầy đủ năm ngón, nàng còn tưởng rằng đó chỉ là một cành cây khô biến thành màu đen.
Lúc này nam nhân bị bàn tay sờ mông còn hét to, sắc mặt trắng bệch, hai đùi tiếp tục run rẩy như cái sàng.
Nam nhân kia gọi là Lưu Tử Thành, trong đội ngũ có một người là Vương Thuận quan hệ rất thân thiết với hắn, xem như là bạn thân nhất, lúc đó đã bất chấp tất cả trực tiếp một súng bắn vào cánh tay đang bắt lấy túi quần của Lưu Tử Thành, vì vậy một phần dịch thể đen đặc lập tức bắn ra tứ tán.
Bởi vì mặt đất cũng là hắc sắc, dịch đen rơi trên mặt đất gần như nhận không ra.
Lưu Tử Thành lại cho rằng mông của mình đã bị bắn trúng, nhất thời kêu to như lợn bị giết: "Thuận Tử, cái mông của tôi!"
"Đừng kêu, đừng kêu! Cậu kêu cái gì!" Vương Thuận mắng hắn.
Cái tay kia hoàn toàn giống như vật chết, sau khi bị súng bắn trúng ngoại trừ bị xung lực của viên đạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968454/quyen-3-chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.