Vũ Lâm Hanh nghe thấy giọng nói của Sư Thanh Y, đao găm trong tay nhanh chóng thu lại, thấp giọng kinh hô một câu: "Sư Sư, cậu thực sự là làm tớ sợ muốn chết!."
Sư Thanh Y trong bóng đêm trợn to mắt, còn thật không biết ai hù chết ai.
Mà ngay lúc nàng oán thầm, trước mặt bạch quang đột nhiên sáng ngời, một chùm ánh sáng bổ ngang trong màn đêm.
Thiên thần sáng tạo ra ánh sáng là vì tạo phúc cho nhân loại.
Nhưng lại có một số người dùng nó tìm đường chết.
Trước lúc Sư Thanh Y còn chưa kịp thổ huyết, đã dùng tốc độ siêu phàm trốn ra phía sau, giây tiếp theo, một đôi tay ở phía sau cũng thần tốc mà kéo nàng.
Lạc Thần phối hợp ăn ý, bước nhanh lách đến trước mặt Sư Thanh Y, cánh tay mở ra hai bên, che kín thân người Sư Thanh Y.
Sư Thanh Y cuống quít kéo quần lên dưới sự che chắn của Lạc Thần: "....."
Lạc Thần chỉ còn áo khoác chưa mặc vào, hiện tại áo khoác mỏng vẫn treo trên cánh tay, mà sắc mặt nàng thâm trầm, một đôi mắt băng lãnh gắt gao nhìn chằm chằm Vũ Lâm Hanh.
Vũ Lâm Hanh thấy cảnh tượng này, ngượng ngùng cười: "Đừng như vậy à, tớ...... Tớ vừa rồi chỉ là vô ý."
Lạc Thần nhìn nàng chằm chằm.
Sư Thanh Y vội vàng ở phía sau thắt dây lưng.
Dao găm trong tay Vũ Lâm Hanh lắc qua lắc lại, tiếu ý càng thêm sáng lạn: "Chị họ cậu, cậu cũng biết đấy, đây là tình huống đặc biệt có đúng không. Vừa rồi tớ nghe nơi này có tiếng động, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968441/quyen-3-chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.