Không biết phải nói gì để chống đỡ, Sư Thanh Y vuốt lại mái tóc do ngủ có chút hỗn loạn, một tay cầm lấy điều khiển tắt TV
Tất cả đều yên tĩnh, nàng đứng lên nói với Lạc Thần: "Trở về phòng... ngủ."
Lạc Thần ngồi bất động trên sô pha, tóc đen áo trắng, thanh vũ tao nhã, cứ như vậy cười yếu ớt nhìn nàng: "Không phải mới vừa rồi em không muốn về phòng sao?"
"Bây giờ muốn." Sư Thanh Y có chút buồn bực trả lời, nàng hơi cúi người xuống: "Đi thôi."
"Em bế chị đi sao?"
Lạc Thần hơi nghiêng đầu, đôi mắt sâu thẳm, tóc dài vốn xõa trên vai theo động tác của nàng buông xuống trước ngực.
Sư Thanh Y làm ra vẻ đứng đắn, không có biểu hiện gì đặc biệt, nhưng kỳ thực nhìn thấy dáng vẻ này của Lạc Thần, cùng với những lời nói của nàng đã khiến tai Sư Thanh Y sớm đỏ ửng.
"Em bế chị." Sư Thanh Y dán đến gần hơn nữa, nàng vươn tay ôm lấy thắt lưng Lạc Thần.
Lạc Thần dán đến, thuận thế ôm lấy cổ nàng.
Tràn ngập hương thơm, Sư Thanh Y rốt cục kéo căng không được nữa, nhất là hai tay đang ôm lấy eo nhỏ của Lạc Thần, cảm giác nói đó thực sự quá mềm mại, mềm như không có xương, cứ như vậy dán tại lòng bàn tay Sư Thanh Y.
"Lạc Thần."
"Ân?" Lạc Thần tựa đầu lên vai Sư Thanh Y.
"Cho em năm phút." Giọng nói của Sư Thanh Y cũng hoàn toàn mềm nhũn: "Năm phút.... là được rồi."
Lạc Thần không nói chuyện, khóe mắt mang theo tiếu ý, gương mặt nhẹ nhàng cọ cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968425/quyen-3-chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.