Nói xong, khuôn mặt Sư Thanh Y chôn trong gối mềm, thở dài một tiếng ngọt ngào lại bất đắc dĩ.
Tay Lạc Thần đặt lên gáy nàng, ngón tay khẽ vuốt ve mái tóc nàng, thấp giọng nói: "Chị chỉ sợ em thiếu lòng tham."
Hơi thở của Lạc Thần ôn nhuyễn, Sư Thanh Y nghiêng mặt qua. Bốn phía tối như mực, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở rất khẽ của hai người.
"Ngủ đi." Lạc Thần lại nói: "Nghỉ ngơi cho tốt."
"Ân." Dâng lên cảm giác an tâm cùng được bao dung che chở, Sư Thanh Y nắm lấy tay Lạc Thần, hai mắt khép hờ.
Có nữ nhân này bên cạnh, nàng rốt cục yên tâm, dần dần chìm vào giấc ngủ.
Tư thế nằm sắp cũng không tốt, hơn nữa lại nằm lâu như vậy, lúc Sư Thanh Y thức dậy, cảm giác thân thể vô cùng khó chịu, bởi vị bị đè áp có chỗ thậm chí tê dại.
Lạc Thần từ lâu đã thức dậy rửa mặt, quần áo đơn bạc ngồi bên giường của Sư Thanh Y, nàng hơi cúi đầu, đang nhìn điện thoại di động trong tay. Sư Thanh Y liền nằm trên giường lẳng lặng quan sát nàng, cảm thấy lúc nàng xem điện thoại di động cũng giống như lúc đang đọc sách, mang theo vẻ nghiêm túc không nói nên lời.
Lạc Thần dời ánh mắt về phía Sư Thanh Y, buổi sáng mùa đông rất lạnh, ánh sáng trong trẻo càng khiến nhãn thần của con người thanh rõ, xao động như chứa nước, khóe mắt nàng khẽ cong, cho Sư Thanh Y một nụ cười cực đạm.
"Đang xem cái gì?" Một ngày tâm tình tốt tựa hồ đã đến, Sư Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968422/quyen-3-chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.