Nàng nâng ánh mắt đen như mực nước nhìn nhân viên phục vụ.
Nhân viên phục vụ bị Lạc Thần nhìn như vậy lập tức cúi đầu, hàng mi dài khẽ lay động, tựa hồ có một loại xấu hổ cùng quẫn bách khó nói.
Bất quá sự quẫn bách xấu hổ này chỉ thoáng qua rồi biến mất, thay vào đó là nụ cười hàm chứa xuân phong.
Vẻ tươi cười mà người phục vụ phải có.
Nhân viên phục vụ hơi khom lưng, ghi lại tên món ăn lên giấy ghi chép, cũng khéo léo đáp lại: "Vâng, cá Tây Hồ dấm đường. Quý khách còn chọn món nào khác không?"
Lạc Thần lúc này quay sang nhìn Tiêu Dĩ Nhu: "Tiêu tiểu thư xin mời chọn."
Tiêu Dĩ Nhu còn đang lật xem thực đơn, nghe Lạc Thần nói chuyện cùng mình, vội vã ngẩng đầu lên, nói: "Lạc tiểu thư lẽ nào chỉ chọn một món này thôi sao?"
"Phải." Lạc Thần gật đầu: "Tôi chỉ thích "cá dấm đường" này."
Nhân viên phục vụ: "........"
Lạc Thần lại đạm nhạt bổ sung một câu: "Tiêu tiểu thư có thể ăn chua sao?"
Tiêu Dĩ Nhu trả lời: "Có thể. Tôi chua ngọt đều thích, cá dấm đường Tây Hồ tôi cũng rất thích."
Lạc Thần tiện tay cầm lấy thực đơn, kín đáo đưa cho nhân viên phục vụ, đồng thời đối mặt Tiêu Dĩ Nhu, nghiêm chỉnh nói: "Vậy chú ý cho nhiều dấm một chút được không? Trước kia lúc tôi ăn món này, vẫn luôn căn dặn nhà bếp làm chua một chút, không biết Tiêu tiểu thư có để tâm hay không?"
....... Trước đây chị lúc nào thì thích ăn cá.
........ Trước đây chị lúc nào thì ăn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968406/quyen-3-chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.