Hai người thay quần áo ra cửa, bên ngoài gió thu mát mẻ, bầu trời trong xanh là một ngày thích hợp để dạo phố.
Vũ Lâm Hanh cũng rất đúng giờ, hình như là đang vô cùng buồn chán, nên đặc biệt dành thời gian cùng hai nàng đi dạo. Vừa đến bốn giờ, điện thoại di động lập tức nhận được địa chỉ của Vũ Lâm Hanh gửi đến.
Sư Thanh Y dựa theo địa chỉ Vũ Lâm Hanh cho mà lái xe đi, sau khi đỗ xe, nàng cùng Lạc Thần lên tầng ba của trung tâm thương mại, tìm được Vũ Lâm Hanh cùng Âm Ca ở gần nơi bán nữ trang.
Khu vực thời trang nữ này theo phong cách Nhật bản, hơn nữa nhằm vào đối tượng khách hàng là nữ sinh trong học, cho nên kiểu dáng cùng màu sắc thiên hướng trẻ trung mỹ lệ, thiết kế cũng vô cùng mạnh mẽ, rất bắt mắt.
Sư Thanh Y nhìn xung quanh một lượt, phát hiện nơi này còn có một phòng thử quần áo thiết kế theo phong cách Nhật.
Thiết kế vừa đơn giản vừa tinh tế, không khỏi khiến khóe miệng Sư Thanh Y cứng đờ, bắt đầu hoài nghi mục đích của Vũ Lâm Hanh.
"Phi thường tốt." Vũ Lâm Hanh, Vũ tiểu thư dụng tâm lương khổ đang ngồi trên sô pha, nâng tay sửa lại cổ áo cho Âm Ca, sau đó lại sửa sang váy áo của nàng, cười híp mắt cảm thán: "Âm Ca thực sự là một mỹ nhân a."
Âm Ca tuy rằng thần trí bất minh, phần lớn thời gian đều ngơ ngơ ngẩn ngẩn, thậm chí có lúc ngây dại, nhưng cũng có thể hiểu được Vũ Lâm Hanh đang khen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968390/quyen-3-chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.