Trong điện thoại Dương thúc trả lời: "Tối qua chú vào nhà ăn dưa hấu, để nó ở lại trong sân, kết quả là khi chú trở ra thì không thấy nó đâu nữa. Chú nghĩ là nó đi ra ngoài, trễ một chút sẽ trở lại nên vẫn ở trong sân chờ, nhưng chờ thật lâu nó vẫn chưa quay về."
Vẻ mặt Sư Thanh Y có chút cứng nhắc: "Nó đêm đó ra ngoài lúc mấy giờ?"
"Khoảng mười một giờ."
Sư Thanh Y trầm mặc không nói.
Buổi tối mười một giờ, đã trễ như vậy, Nguyệt Đồng ra ngoài làm gì?
Bình thường nó có thể nằm thì nằm, có thể bất động thì bất động, một con mèo lười biếng như vậy lại nữa đêm chạy ra ngoài, Sư Thanh Y quả thực không cách nào tưởng tượng lúc đó rốt cục đã xảy ra chuyện đặc biệt gì.
Bên kia chú Dương nói tiếp: "Sư Sư a, chú biết nó là tâm can bảo bối của cô, nếu như biết nó đi mất, trong lòng còn không gấp gáp đến chết, khi đó chú không gọi điện thoại báo cho cô biết, chẳng qua là sáng nay chú tìm xung quanh cũng không thấy nó nên đành báo cho cô một tiếng. Cô đừng nóng lòng, chú Dương buổi chiều sẽ tiếp tục tìm giúp cô, sẽ tìm được thôi."
"Không có việc gì, chú Dương. Buổi chiều chú đừng ra ngoài, tôi bên này sẽ nghĩ cách." Sư Thanh Y mi tâm nhíu lại, giọng nói rất ôn hòa: "Chú còn phải giúp tôi quản lý cửa hàng, rất vất vả, cũng đừng để chuyện này trong lòng."
Chú Dương vội vàng nói: "Đứa trẻ này, thế nào có thể nói vất vả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968378/quyen-3-chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.