Thấy thái độ không kiêng kỵ của Lạc Thần, Sư Dạ Nhiên theo thói quen nhíu mày, từ chối cho ý kiến.
Trước đó các bác sĩ đã từng nói qua với nàng về chuyện buổi chiều phát sinh trong phòng phẩu thuật, nàng cũng hoàn toàn hiểu được. Lúc đó bác sĩ phụ trách gây mê gọi điện thoại cho nàng, giọng nói gần như run rẩy, nàng cũng biết nữ nhân trước mắt thực sự vô cùng khó đối phó.
Có thể khiến Sư Dạ Nhiên cảm thấy khó đối phó, cũng không có mấy người.
Vì vậy cụm từ "khó đối phó " này có thể thấy trong đó có bao nhiêu khó.
Lạc Thần đứng bên cạnh Sư Thanh Y, lẳng lặng nhìn Sư Dạ Nhiên, Sư Dạ Nhiên cũng nhìn nàng.
Hai người đều không nói lời nào.
Bầu không khí quá mức yên lặng, khiến Sư Thanh Y cảm thấy không thoải mái.
Nhiệt độ máy điều hòa đã chỉnh rất thấp, Sư Thanh Y dùng tay trái kéo chặt hai vạt áo ngủ lại, mở miệng đánh vỡ không khí yên lặng, nói với Sư Dạ Nhiên: "Ngày mai bọn tôi sẽ chuyển viện."
Nàng nói rất ngắn gọn dứt khoát, cũng rất bình tĩnh.
Trong mắt Sư Dạ Nhiên hiện lên một tia lạnh nhạt: "Em cảm thấy nơi này có chỗ nào không tốt? Hoàn cảnh, bác sĩ, hộ lý, hay là người chăm sóc?"
Ánh mắt Sư Thanh Y buông xuống, đột nhiên nở nụ cười: "Nếu như tôi nói, bác sĩ, hộ lý, người chăm sóc đều không tốt, lẽ nào chị muốn sa thải bọn họ? Hoàn cảnh không tốt, có phải chị sẽ đập bệnh viện này đi, ân?"
Vẻ mặt Sư Dạ Nhiên thoáng kinh ngạc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968372/quyen-3-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.