Sư Thanh Y và Lạc Thần nghe nữ nhân nói, đồng thời chau mày.
Cự Khuyết tuyệt đỉnh danh kiếm thời Xuân Thu, thế cục xoay vần, hiện tại ngoại trừ những người lão luyện trong nghề như Dương thúc qua tỉ mỉ quan sát mới có thể nhận ra, những người bình thường căn bản không thể nào nhìn ra.
Khoảng cách của ba người lúc này xem như khá xa, nhưng nữ nhân lại có thể liếc mắt một cái nhận ra Cự Khuyết, vậy chỉ có một khả năng là nữ nhân này vô cùng quen thuộc với Cự Khuyết.
Thế nhưng trước khi Cự Khuyết xuất hiện ở hội đấu giá Hoàng Đô vẫn luôn bị chôn trong dưới lòng đất, từ trầm tích trên thân kiếm cho thấy ít nhất cũng bị chôn vùi ít nhất vài trăm năm, vậy nữ nhân này thế nào lại quen thuộc với thanh cổ kiếm này?
Sư Thanh Y càng suy nghĩ càng cảm thấy cổ quái.
Ba người đứng giữ đàn hồ điệp lam sắc, trong lòng mang tâm sự mà cùng im lặng.
Một lúc lâu, nữ nhân rốt cục chậm rãi mở miệng nói: "Tôi cho các người một cơ hội nữa, đi gọi bọn họ quay trở lại. Chuyện hôm nay phát sinh tôi có thể xem như không biết."
Sư Thanh Y nhẹ giọng nói: "Nếu như bọn tôi cự tuyệt thì sao?"
Ánh mắt băng lãnh của nữ nhân xuyên qua mặt nạ phóng đến.
"Bọn tôi cự tuyệt." Sư Thanh Y suy nghĩ xong rồi, không chút nào nhượng bộ nói tiếp: "Mạng người quan trọng, bạn của tôi có người trúng cổ, cần vào động tìm cách giải cổ trùng."
"Đây là cấm địa, không ai có thể vào."
"Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968333/quyen-2-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.